Thơ buồn về người bán vé số dạo – ngậm ngùi kiếp mưu sinh

thơ về người bán dạo vé số

Ngẫm nghĩ ngành XSKT doanh thu năm sau liên tục phá các kỷ lục doanh thu của năm trước thì người ta lại buồn hơn cho những người bán dạo.

Họ chính là lực lượng nòng cốt chính giúp cho giờ đẹp chốt lô có được vị trí như bây giờ. Hãy cùng lặng lòng lại với những bài thơ buồn về người bán vé số dạo mà chúng tôi đã tổng hợp được ngay dưới đây.

Thơ buồn về người bán vé số dạo – ngậm ngùi kiếp mưu sinh

Hãy thử quan sát trong địa phương mà bạn sinh sống, ắt hẳn bạn cũng sẽ nhận ra rằng toàn bộ những người đi bán vé số dạo không già thì cũng là trẻ con hoặc người tàn tật, không có khả năng lao động.

Họ là những người ở tầng lớp đáy của xã hội, phải vất vả mưu sinh rong đuổi khắp hang cùng ngỏ hẻm để chào mời khách hàng mua từng tấm vé số với tiền công rẻ mạt.

thơ về người bán dạo vé số
Lắng lòng với những câu thơ về người bán dạo vé số

Xin mời bạn tham khảo những bài thơ dưới đây để hiểu rõ hơn về cuộc sống, tâm tư của họ và có một cái nhìn thiện cảm với họ hơn:

Thơ về vé số: Mùa hè của em (Cà Phê Đắng)

Tôi gặp em giữa mùa hè nóng bức
Dẫu cuộc đời vẫn còn nhiều cơ cực
Ánh mắt em vẫn sáng rực niềm tin
Lúc bạn bè đồng lứa vẫn rong chơi
Rời cặp sách tay em cầm vé số
Vượt đò ngang em vất vả mưu sinh
Mỗi chiều về là ký gạo bó rau
Sách vở áo quần rồi học phí năm sau
Mùa hè của em là bao điều lo nghĩ
Mẹ ốm đau hai em còn thơ dại
Cha theo tàu đánh cá tận khơi xa
Nơi biển đông giữa vòng vây tàu giặc.
Tôi nghe lòng nghèn nghẹn nỗi xót xa
Nếu chẳng may điều đó sẽ sảy ra
Nếu chẳng may cha em không về nữa
Đôi vai gầy sao ghánh hết nỗi đau!

Thơ vé số: Người em bán vé số (Nguyễn Chánh Tín)

Nhiều lúc cô đơn, đâu ai biết
Nhiều lúc có sầu, chẳng ai lo
Đêm về co ro, trong góc tối
Chưa một lần, chăn nệm gối êm
Cuộc sống về đêm, là như thế
Nhưng em chưa hề, trách thân em
Có lẽ số phận, em là thế
Lận đận, trong bể đời đơn côi
Thân em như nhánh, lục bình trôi
Rồi mai em biết, dạt về đâu???
Tôi ngồi chỗ sáng, nhìn về em
Mà lệ dâng trào, nhói tim đau
Cơn mưa rào, thoáng nhẹ lướt qua
Em loay hoay. với đời nghiệt ngã
Thân bé nhỏ, tầm tã dưới mưa
Giọt mưa đêm, thấm đời cơ cực
Giọt sầu rơi, ướt đẫm mắt tôi
Em tôi ơi, mạnh mẽ lên nhé!!!
Bình minh rồi, sẽ về với em
Để cảnh đêm, không còn buồn nữa
Mưa tạnh rồi, nắng sẽ đến thôi
Thương cho em, cảnh đời hiu quạnh
Một mảnh đời, mưu sinh – để sống
Không một lời, oán trách thế gian
Em cứ thế, vé số trên tay
Ngày qua ngày, em sống lang thang.

Thơ về vé số: Người bán vé số (Thanh Trí)

Ai đã từng bán vé số chưa?
Thử nổi lòng của người bán vé
Cảm giác mệt nhọc không điểm dừng
Ngỡ đâu là nghề thấp hèn đấy
Tôi thấy cụ già ngoài 80 tuổi
Đôi chân mòn mỏi đi suốt ngày
Thân già không được an phận nữa
Kiếm tiền nuôi cháu với nuôi con
Cố chịu nổi đau nhiều bệnh tật
Bán tờ vé số thấy vui lòng
Không có nghề gì là hèn cả
Do mọi người không biết trọng thôi
Do hoàn cảnh cuộc đời đưa đẩy
Bán vé số thêm yêu tiền hơn.

Câu thơ về vé số: Bán vé số (Sinh Hoàng)

Cầm xấp vé số trên tay
Chân vui dạo bán vận may cho đời
Người vui ta kiếm chút lời
Cơm hàng, nước chợ quen rồi gian nan

Hôm nay đài xổ Tiền Giang
Mai xổ Thành Phố mốt sang Vũng Tàu
Phố phường mưa nắng quen màu
Nhà thuê, xóm trọ dãi dầu quanh năm

Lìa quê lạc lối thị thành
Bến xe,ngõ chợ dạo quanh rao mời
Số đây số đẹp anh ơi !
Mua dùm chiều trúng cuộc đời lên hương

Khản rao chân bước trên đường
Người qua kẻ lại cảm thương mua dùm
Gió sương chẳng chút ngại ngùng
Nắng mưa đã trãi lạnh lùng đã quen

Sớm đi đường vẫn lên đèn
Tối về đèn rọi ngõ quen lối vào
Dám đâu mơ chuyện trên cao
Chỉ mong bán đắt nuôi nhau qua ngày

Số đây là vé số đây
Bà con cô bác vận may đến rồi
Chân quen khắp nẻo chợ đời
Rao mời vé số vui đời gian nan.

Bài thơ vé số: Cô gái mù bán vé số (Ngũ Yên)

Em có đôi mắt mù
Nhưng hình như em sáng
Anh có đôi mắt sáng
Nhưng có lẽ anh mù

Em vẫn còn nụ cười
Trên bờ môi tím ngắt
Anh mất rồi nụ cười
Nên môi anh héo hắt

Em giữ được trái tim
Màu hồng dù bất hạnh
Anh đánh mất trái tim
Sau nhũng lần tuyệt vọng

Anh mượn nụ cười em
Gắn môi anh khô héo
Anh mươn trái tim em
Thay tim anh đang héo

Và sáng nay anh ngồi
Bên ly cà phê ấm
Em nhìn anh, em cười
Anh cũng cười trở lại

Và cả trái tim anh
Cũng đang hồng trở lại.

Thơ vui vé số: Cầu trúng số (Mai Chất)

Mua nhiều lại trúng chẳng bao nhiêu
Vé số càng mua lại trật nhiều
Thiếu phước trông hoài tiền chẳng tới
Sáng mua đợi mãi trớt ban chiều
Bần hàn kiếm bạc vô cùng khó!
Phú quý tìm người đẻ bọc điều?
Vọng ước cho nhiều gây tạo nợ
Buồn tình nhậu xỉn bước quàng xiêu…

Bài thơ vé số:Cụ già bán vé số (Trái tim hóa đá)

Chân run rẩy trên con đường quen thuộc ,
Ngoài tám mươi cụ vẫn chẳng thảnh thơi ,
Ngày ngày qua lại với vài tờ vé số ,
Người thân đâu sao khốn khổ thế ông,
Ngày qua ngày cháu lại thấy mặt ông ,
Lòng đau xót khi thấy ông lam lũ
Ông ơi ông sao đời ông khốn khổ ,
Con ông đâu sao ông lại thế này ,
Ngày qua ngày kiếm sống để mưu sinh ,
Tuổi ông đáng giờ này ngồi hưởng phước ,
Thầm trách kẻ bất nhân bất hiếu
Bỏ ông bà cơ cực khổ sầu ,
Cầu vòng tay nhân ái của bao người ,
Thương hỗ trợ cho ông thêm cuộc sống
Tôi xin thề không một lời gian dối .
Khi thấy ông ko ai dặng được lòng
Nếu các bạn muốn tường đen trắng
Đường gò dầu lê sát có dáng ông
Quận Tân Phú mọi người xin hãy nhớ
Có cụ già phiêu bạc kiếm miếng ăn
Lời chân thật xin đừng chê đừng trách
Hãy giúp ông có cuộc sống tốt hơn
Mong các vị chung lòng vun đắp
Xin lá lành đùm lá rách mọi người ơi!

Bài thơ vé số: Bán tỷ phú (Hoàng Thanh Tâm)

Mời ông đi qua mời bà đi lại
Mua dùm tôi tờ vé số sáng nay
Những tờ vé số tỷ phú, tỷ phú
Người mua cầu may,tôi sống qua ngày.

Chú thích: Người đàn ông này bị tai biến,ở nhà trọ, con cái không nuôi, hàng ngày phải chống gậy lê từng bước, bán từng tờ vé số sống qua ngày – tâm sự của tác giả Thanh Tâm.

Thơ buồn vé số: Chị bán vé số mù (Khuyết danh)

Cái gậy là đôi mắt
Tìm đường để mưu sinh
Đôi dép lắm bùn xình
Bước đi từng bước nhỏ
Chị vội cất tiếng rao
Có ai mua vé số
Tôi nghe mà xót lòng
Mua giúp đôi tờ vé
Chị lặng lẽ bước đi
Trao vội ổ bánh mì
Mời chị một bửa sáng
Của những người công nhân
Bóng chị giờ khuất xa
Tật nguyền còn hơn ta
Kiếm đồng tiền lương thiện
Thơm thơm mùi sạch trong.

Bài thơ vé số: Anh thanh niên bán vé số (Khuyết danh)

Gặp anh ở vỉa hè
Của thành phố xa hoa
Dòng người cứ lại qua
Anh mời mua vé số
Đập vào ánh mắt tôi
Là đôi chân khặp khểnh
Đôi tay cụt mất bàn
Anh trược đi trên phố
Tôi nhìn vào mắt anh
Sáng rạng ngời hy vọng
Niềm tin để anh sống
Môi luôn tươi nụ cười
Hoàn cảnh anh gian khó
Cuộc sống anh thanh cao
Ôi cảm phục biết bao
Những mảnh đời bất hạnh

Câu thơ bán vé số: Em bán vé số (Ếch ộp)

Bữa trưa ăn vội vã
Với mẻ cơm hẩm hiu
Chân em bước liu xiu
Trên tay chồng vé số
Tuổi thơ trẻ em nghèo
Những trưa hè rong ruổi
Tìm miếng cơm manh áo
Bằng lao động mưu sinh
Ôi thương quá xiết bao
Những mảnh đời khốn khổ
Người ta vô trường lớp
Em thì vô trường đời
Số phận lắm bất công
Cũng bằng ngần tuổi ấy
Kẻ ăn đồ vươn vãi
Người mót từng miếng cơm
Một nỗi buồn thoáng qua
Mua giúp em vé số
Chưa kịp hỏi han gì
Em chạy đi hối hã…

Thơ bán vé số: Đời nó (khuyết danh)

Mày biến khỏi mắt tao!-Mẹ nó rít qua răng
Nó khúm núm bước lùi-Năm ngón tay trên mặt
Người đàn bà dữ dằn-Đồ ăn hại,con hoang…!
Nuôi tốn gạo,tốn cơm-Chút vé số vẫn còn…!
*****
Tiếng mở cửa,em yêu…!-Mẹ nó đổi cười giòn
Gã đàn ông vằn vện-Cu con,mua thuốc lá!
Cầm tờ năm mươi ngàn-Nó qua đường vội vã
Mười phút sau trở lại-Dạ,thuốc lá ông đây!
*****
Bất ngờ ăn một đá-Nó ôm bụng lăn quay
Bao ngựa hai ba ngàn-Mày cắp hai ngàn hả?
Nó mếu máo xin tha-Người ta bán hai lăm
Gã đàn ông hầm hầm-Ừm..! đi đi,tao nhầm!
*****
Nồi lẫu mắm bốc hơi-Mẹ nó đang ngồi nhậu
Nó đưa mũi bên song-Cố sức hít thật sâu
Gã đàn ông trợn tròng-Nhìn cái gì đấy hả?
Ra ngoài hiên,nó nằm-Quên mình đang đói lã
*****
Giữa phố thành ồn ã-Tin sét đánh ngang tai
Nó hớt hãi chạy về-Mọi người đang xem kín
Không tin nổi mắt mình-Tiếng xì xầm:môi giới
Bám theo xe bịt bùng-Nó gào khóc,mẹ ơi…!

Thơ buồn về người bán vé số: Cảnh ngộ người già (TPK)

Hôm nay tôi bước trên đường
Gặp một bà lão tay nương gậy nhờ
Đôi chân bà bước thẩn thờ
Dạo quanh con phố đón chờ người qua.
Kiếm người ủng hộ thật thà
Mua giùm vé số cho bà hết mau
Bao người lần lượt đua nhau
Lắc đầu; tay phát……thiệt đau xót lòng.
Tôi liền nhẹ bước thong dong
Ủng hộ năm vé cầu mong giúp bà.
Bàn tay run rẩy người già
Dường như muốn nói thiệt là “vui thay”.
Tôi mua không phải cầu may
Chẳng qua ủng hộ, giúp ai đã già
Tôi buồn thơ thẩn xót xa
Cháu, con sao để cho bà khổ thân ?
Bài thơ kêu gọi xa gần
Ra tay giúp đỡ ân cần tiếc chi
Lỡ sau thất thế một khi
Phước kia hiện đến, thầm thì giúp ta.

Bài thơ buồn về bán vé số: Phận đời (Thái Tài)

Giữa chốn phồn hoa….tủi phận đời
Phế tàn một kiếp…..chơi vơi sầu
Phận nghèo lại vướng….bể dâu
Nghe lòng quặn thắt….xót câu đoạn trường

Vất vưỡng phố phường…..rao vé số
Kính mời Chú Bác….với Cô Gì
Thương dùm mảnh đời…sầu bi
Giúp mua vài tấm…..khi chiều hoàng hôn

Lê lết thân tàn…..chốn lại qua
Mưa dầm nắng giãi….thân rã rời
Môi khô…miệng khát…tàn hơi
Gió bụi phủ lấp….phận đời mưu sinh

Kiếp phế nhân….cay đắng hình hài
Đời tật nguyền…..mài mòn tuổi xanh
Bạc phận âu cũng….cam đành
Qua ngày đoạn tháng…..hanh hao kiếp người.

Thơ về Người bán vé số (Khuyết danh)

Cuộc đời đầy những lo toan
Cũng vì bương chải hao mòn thân trai
Trời ban kiếp số đọa đày
Thân mang bệnh tật bao ngày bôn ba
Đời con sống cảnh không nhà
Công viên ghế đá để mà ngã lưng
Nhìn đời ánh mắt rưng rưng
Tay cầm vé số đi từng phố hoa
Lại còn nuôi dưỡng cha già
Mồ hôi ướt đẫm hòa vào lệ rơi
Cuộc sống đầy cảnh ê hề
Tương lai tâm tối biết về nơi nao
Tiền tài phun phí vì giàu
Người nghèo đành phải kiêu rào khóc than
Người vui người lại lệ tràng
Xót thương kiếp số cơ hàn khổ đau
Nhìn cảnh chua xót lệ trào
Thông qua đôi mắt gieo vào lòng nhân.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *